- Review company Bravebits (Vietnam)
Most Commented Posts
Review company FPT Software (Vietnam)
Review company FPT Software (Vietnam)
Review company APAX English Việt Nam (Vietnam)
Review company APAX English Việt Nam (Vietnam)
Review company Robert Bosch Engineering And Business Solutions (Vietnam)
Review company Robert Bosch Engineering And Business Solutions (Vietnam)
Review company CMC Global (Vietnam)
Review company CMC Global (Vietnam)
Review Company NashTech (Vietnam)
Review Company NashTech (Vietnam) Name: Công ty TNHH Harvey Nash Việt Nam
Series: Con tàu này sẽ đi về đâu dưới sự dẫn dắt của captain
Chapter 1: Ăn mày quá khứ
Mới nhìn qua thì công ty này chắc hẳn vẫn khiến nhiều người nhớ về một thời kỳ huy hoàng khi nắm bắt được cơ hội với sp PageFly trong Covid. Thực tế mà nói, đó cũng chỉ là một cú ăn may, thứ mà giờ đây không còn đủ sức cứu vãn tình hình. Cách đây vài năm, khi thị trường còn ít đối thủ và công ty này có thể sống dựa vào những gì đã làm được từ thời PageFly, họ đã có một chút thành công. Nhưng giờ thì sao? Đối thủ đầy ra, BOD vẫn tiếp tục lãng phí thời gian với những chiến lược không có nội lực phát triển.
PageFly – Từ con gà đẻ trứng vàng đến sản phẩm thất sủng
Chắc hẳn ai cũng biết đến PageFly, sản phẩm một thời là bò sữa (cash cow). Nhưng giờ thì, nó đang trở thành sản phẩm già cỗi, không còn mang lại doanh thu như trước nữa. Điều đáng nói là thay vì tiếp tục đầu tư, cải tiến và phát triển mạnh mẽ sản phẩm này, BOD lại quyết định vắt PageFly và làm cái gì đó mới (Ecomate). Thực tế, PageFly giờ đang dần mất đi vị thế của mình trong khi họ vẫn chưa làm gì đủ mạnh để duy trì sự cạnh tranh. Và thay vì tìm cách hồi sinh, họ lại chỉ tập trung vào những thứ xa vời như mục tiêu 5 năm để Ecomate đạt được doanh thu như PageFly. Nói thật, ai tin được cái mục tiêu này chứ? Đó có phải là một kế hoạch hay chỉ là trò đùa của một đội ngũ không biết làm gì ngoài việc lên nhưng kế hoạch nghe viển vông nhưng rất truyền cảm hứng và động lực? =))
Ecomate – Con đẻ của PageFly, nhưng sao lại giống con ghẻ?
Được sinh ra từ PageFly, Ecomate hứa hẹn sẽ là sản phẩm cứu vớt công ty khỏi tình trạng sa sút. Nhưng nhìn lại thì, sản phẩm này có vẻ cũng đang vướng phải vận đen giống người anh của nó. Dự án này, dù có vẻ được định hướng là một chiến lược dài hạn, nhưng thực tế lại chẳng có dấu hiệu nào cho thấy Ecomate sẽ vượt qua được thử thách. Mục tiêu “doanh thu bằng PageFly trong 5 năm”? Thật sự là ai nghĩ ra cái này? Nếu không phải là giấc mơ thì cũng là một phép toán sai lầm. Công ty đang cố gắng vắt sữa từ một sản phẩm không có nền tảng vững chắc. Họ đang chạy theo xu hướng mà không hề hiểu rằng mỗi sản phẩm cần có sự đổi mới thực sự chứ không phải chỉ biết làm ra là ăn ngay được.
WCE, OKR và những khóa học nâng cao năng lực
Mới đây, công ty lại tiếp tục lập ra các chương trình kỳ quặc để nâng cao năng suất và quản lý thời gian cho nhân viên. WCE – hay nói chính xác hơn, World-Class Employee – là một khóa huấn luyện mà theo lý thuyết sẽ giúp nhân viên làm việc hiệu quả hơn. Nhưng hỏi thật, nhân viên có thời gian đâu mà hiệu quả, khi mà thời gian họp hành đã chiếm mất 1/3 thời gian làm việc rồi. Cứ ngồi nghe các cuộc họp agile sprint vô nghĩa suốt ngày, cuối cùng có ai thấy được năng suất tăng đâu? Thay vì tập trung vào sản phẩm, công ty lại dành phần lớn thời gian để chạy theo những phương pháp quản trị vô bổ mà chẳng có kết quả thực tế. Và sau một năm áp dụng WCE, công ty lại mời thêm chuyên gia về dạy OKR, rồi hy vọng rằng sự thay đổi này sẽ tạo ra phép màu. Nhưng mà ai mà không nhìn ra được, đây chỉ là một chiêu trò để bù đắp cho sự thất bại trong quản lý. Công ty này thật sự chẳng biết mình đang làm gì, và nhân viên chỉ là chuột bạch trong một cuộc thí nghiệm vô nghĩa.
Scale to Fail – Lên kế hoạch để… thất bại
Và đương nhiên, công ty này chẳng thể ngừng scale up mà không có một chút kế hoạch nào. Chỉ trong vài tháng, họ đã tuyển dụng ầm ầm các vị trí PO, HR Manager. Nhưng mà, đầu ra thì sao? Họ bỏ đi gần hết trong vòng vài tháng. Thực sự nếu chỉ vài người thì có thể đổ lỗi cho họ thiếu năng lực hay sự phù hợp văn hóa cty, nhưng khi mà số lượng người rời đi như thế, thì ai thông minh tự hiểu đi nhé. Họ không thể kiểm soát được quy trình mở rộng, dẫn đến tình trạng thiếu hụt nhân sự và phải cắt giảm chi phí.
Và thay vì chấp nhận sự thất bại trong việc đầu tư vào sản phẩm, họ lại đổ tiền vào Ecomate, sản phẩm mà chẳng có tương lai. Công ty dường như không có chiến lược phát triển lâu dài, mà chỉ loay hoay với những quyết định cắt giảm chi phí và tuyển dụng nhân sự với hy vọng họ sẽ làm việc hiệu quả hơn. Tất nhiên, cái kết là họ bắt những nhân viên còn lại phải làm những công việc không có trong JD ban đầu chỉ để tiết kiệm chi phí. Quả thật là good luck cho những ai còn lại ở đó.
Thiếu Tầm Nhìn, Thiếu Lãnh Đạo – Chỉ Là Một Mớ Hỗn Loạn
Điều dễ nhận thấy nhất ở công ty này là thiếu lãnh đạo và tầm nhìn chiến lược. Họ chẳng có ý tưởng gì về phát triển bền vững, thay vào đó là một chuỗi những quyết định ngắn hạn và không hợp lý. Công ty này dường như chỉ biết chạy theo xu hướng mà không hề chú ý đến những yếu tố cốt lõi như sản phẩm và thị trường.
Tóm lại, đây là một công ty đang sống trong ảo tưởng, cứ lặp đi lặp lại những phương pháp quản lý kiểm soát mà không sống thực tế với hiện tại. Nếu bạn đang tìm kiếm một công ty với true leadership và một chiến lược phát triển rõ ràng, đừng waste your time ở đây. Công ty này chỉ là một con tàu sắp chìm, và bạn sẽ không muốn ở lại khi nó đắm.
Chapter 2: “Những drama công sở không hồi kết (kết bè phái, lộ lương, tình trường)” sẽ xuất hiện sau khi mình ẻ xong hihi
Review của bác hay quá, bác kể tiếp đi
Hóng ạ hóng ạ, bác táo bón hay gì mà lâu thế
Vội lên bác ơi, em hóng ở đây từ chiều rồi đó. Ẻ lâu hế 🙁🙁
Lập luận thiếu logic, góc nhìn thiển cận. Thường thì a cũng bơ mấy review kiểu này mà thấy m sân si reup kêu gào sự bè phái thì a cũng nói luôn.
1. Ng phù hợp sẽ đ quan tâm tới những gì m nói
2. Những ng đọc mà thấy điều m nói đúng thì sớm muộn cũng bị cho xuống xe, sẽ k lâu đâu.
PS. Bị cho xuống xe nên cay cú à e 🙂
Táo bón à bạn ơi
Ngày mới rồi, ẻ xong chưa bạn ơi
Ỉa lâu vậy e chậm sprint rồi
Á đù mấy ae trên này zui zẻ thế, không liên quan mà ai chơi lol khum để lại tên ở dưới tui zo kết bạn rùi mình dual rank nào
Bravebits một thời vươn lên,
Giờ đây lại mắc nợ, lắm phen thăng trầm.
Lãnh đạo chỉ lo riêng mình,
Còn nhân viên phải sống trong cảnh mờ mịt.
Công ty giờ như chiếc tàu,
Chệch hướng không biết đi đâu về đâu.
Lời hứa đầy gian nan,
Nhân viên mệt mỏi, cứ chạy theo sau.
Thời gian trôi qua dần dà,
Quyết định sai lầm, chẳng thể nào mà thoát.
Cần thay đổi từng bước một,
Nếu không thì Bravebits khó mà phát triển được.
Lãnh đạo hãy nhớ lấy điều,
Sức mạnh đoàn kết làm nên chiến thắng lâu dài.
Đừng chỉ lo lợi nhuận,
Mà quên đi người nhân viên là trái tim của công ty.
Well, có ORK rồi đó. Mới đuổi hết một loạt tiếp vì ko đạt OKR
AI rồi đấy, thiếu OKR là đủ bộ
Chương 2: Đá*h Bại Quái Vật “Hối Hận” – Lửa Thử Thách
Lian đứng trước một cánh cổng đá, được chạm khắc với những hình thù kỳ lạ và những ký tự cổ xưa. Trên cánh cổng, một thông điệp sáng lên rực rỡ: “Đá*h Bại Quái Vật Hối Hận”. Đây là thử thách thứ ba mà Lian phải đối mặt trong Học Viện Tu Luyện, một thử thách không chỉ để kiểm tra sức mạnh mà còn là thử thách tinh thần.
Cô hít một hơi thật sâu và bước vào. Không gian bên trong là một vùng đất mù mịt, như một thế giới ảm đạm đầy những bóng đen. Những tiếng thở dài và tiếng gọi tên cô vang vọng khắp nơi. Một cảm giác lạnh lẽo dâng lên từ trong lòng Lian, không phải vì cái lạnh thể xác, mà vì sự đau đớn của hối hận. Những sai lầm của cô trong quá khứ, những quyết định sai lầm, những cơ hội đã bỏ lỡ – tất cả những điều này lại xuất hiện trong tâm trí cô.
“Lian, nếu mày không bỏ qua những sai lầm của mình, mày sẽ không thể tiến lên được đâu…” Một giọng nói vang lên, và từ trong bóng tối, một hình dáng mơ hồ xuất hiện. Đó là Quái Vật Hối Hận, một sinh vật khổng lồ bao phủ bởi những bóng tối, với đôi mắt sâu thẳm chứa đựng hàng ngàn năm lỗi lầm.
Lian cảm thấy nỗi đau thắt chặt trong lòng khi nó nhắc đến những quyết định sai lầm mà cô đã từng mắc phải. Cô nhớ lại những lần cô im lặng khi thấy sự bất công ở Bravebits, những lúc cô không dám đứng lên vì sự sáng tạo của mình, những lựa chọn an phận mà cô nghĩ là đúng đắn. Đối mặt với quái vật này, những ký ức đó như một bức tường chắn trước mặt cô, ngăn cản mọi bước đi.
“Mày không thể thay đổi quá khứ. Cứ mãi sống trong hối hận chỉ khiến mày yếu đuối mà thôi,” Quái Vật Hối Hận nói, tiếng cười khinh miệt vang vọng trong không gian.
Lian quỳ xuống, đầu cúi gằm, nước mắt rơi xuống đất. Tất cả những cảm xúc đau đớn mà cô đã chôn giấu bấy lâu bỗng chốc trào ra. Nhưng rồi, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô: “Mình không thể thay đổi quá khứ, nhưng mình có thể kiểm soát tương lai.”
Cô đứng lên, lau nước mắt, và nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngầu của quái vật. “Không, tôi không hối hận nữa. Tôi sẽ không để quá khứ kéo tôi lại.” Lian rít lên trong lòng, rồi cầm lấy thanh kiếm sáng chói, tượng trưng cho sự quyết tâm và quyết tâm vượt qua bản thân.
Cô lao về phía Quái Vật Hối Hận. Mỗi nhát kiếm của cô là một sự phá vỡ những xiềng xích của quá khứ. Mỗi bước chân, dù đầy khó khăn, nhưng Lian biết mình không thể quay đầu. “Tôi sẽ sống cho hiện tại và tương lai của mình,” cô thầm nhủ.
Cuối cùng, với một đòn quyết định, cô đá*h trúng trái tim quái vật, và nó tan biến vào không gian. Lian đứng thở dốc, đôi tay run rẩy, nhưng lòng cô lại cảm thấy nhẹ nhõm. Cô không còn bị giam cầm bởi hối hận nữa, và từ đó, cô bắt đầu cảm nhận được một sức mạnh mới, sức mạnh của sự tha thứ và điểm tựa trong chính bản thân.
Chương 3: Tu Luyện Nội Tâm – Bước Ra Vùng An Toàn
Sau chiến thắng với Quái Vật Hối Hận, Lian tiếp tục cuộc hành trình của mình trong Học Viện Tu Luyện. Tuy nhiên, cô nhận thấy rằng các thử thách càng ngày càng khó khăn hơn. Không phải chỉ là đá*h bại các quái vật nữa, mà là tu luyện nội tâm để thực sự khám phá và phát triển sức mạnh tiềm ẩn bên trong mình.
Một buổi sáng nọ, Lian được đưa đến một khu vực tĩnh lặng và đầy ánh sáng, nơi chỉ có một bể nước trong suốt. “Đây là Bể Thể Tĩnh Tâm,” người hướng dẫn nói. “Để bạn có thể tiến bộ, bạn phải đối mặt với chính mình và làm chủ tâm trí của mình.”
Bể nước này không chỉ là nơi để rửa sạch thể xác, mà còn là một thử thách nội tâm. Mỗi học viên khi bước vào bể sẽ phải đối mặt với những suy nghĩ, cảm xúc và ký ức bị dồn nén. Đây là nơi mà những cảm xúc tiêu cực sẽ hiện hình, trở thành những “quái vật” ẩn sâu trong tiềm thức của mỗi người.
Lian cẩn thận bước vào bể nước. Khi cô vừa ngồi xuống, mặt nước bắt đầu xao động. Cảm giác sợ hãi, nghi ngờ và cảm giác thiếu tự tin bỗng nhiên trào dâng trong lòng cô. Những hình ảnh trong quá khứ lại hiện lên. Lian nhớ lại những khoảnh khắc cô đã từng nghi ngờ khả năng của chính mình, những khi cô cảm thấy mình không đủ tốt và không đáng có được thành công.
Một bóng đen khổng lồ nổi lên từ mặt nước, nó có hình dáng như một con rồng đen khổng lồ, đôi mắt của nó phản chiếu tất cả những nỗi sợ hãi sâu thẳm trong cô. “Lian, mày là kẻ yếu đuối. Mày không thể thành công được đâu.”
Lian hít một hơi thật sâu, rồi nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Cô biết rằng nếu không vượt qua con rồng này, cô sẽ không thể tiến lên được. “Tôi sẽ không để những suy nghĩ tiêu cực này điều khiển mình.” Lian mở mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt của con rồng.
“Tôi là Lian, tôi sẽ không để bản thân bị giày vò bởi những cảm giác tiêu cực nữa.” Cô nói với một giọng kiên quyết. “Tôi có quyền được thành công, và tôi sẽ tự tin vào chính mình.”
Cô tập trung vào cảm giác bình an và tĩnh lặng trong tâm hồn, dần dần cảm giác của con rồng tiêu tan. Nó biến mất như một làn khói. Lian ngẩng đầu lên, và thấy nước trong bể bắt đầu lặng xuống. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, cô cảm thấy một sự bình an nội tâm.
Chương 3 kết thúc khi Lian nhận ra rằng sự thay đổi thực sự bắt đầu từ bên trong. Cô không chỉ đá*h bại những “quái vật” bên ngoài mà còn học cách đối mặt và vượt qua chính bản thân mình. Sự trưởng thành của cô giờ đây không chỉ về sức mạnh thể chất, mà còn về khả năng kiểm soát cảm xúc, chấp nhận bản thân, và bước ra khỏi vùng an toàn để sống với sự tự tin và mạnh mẽ.
Cô biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều thử thách, nhưng cô đã sẵn sàng để đối mặt và chiến đấu đến cùng.
Chương tiếp theo sẽ tiếp tục hành trình của Lian trong việc khám phá những khả năng vô hạn của bản thân, với những thử thách mới, những kẻ thù mạnh mẽ và những bài học quý giá về sự phát triển cá nhân.
Trước Chương 1: Cuộc Hành Trình Cứu Rỗi
Trong thế giới này, các công ty không chỉ là những tổ chức kinh doanh mà còn là những thế lực quyền lực. Các “chiến binh” trong các công ty không chỉ giỏi về kỹ năng nghề nghiệp mà còn phải sở hữu những sức mạnh tiềm ẩn, có thể tu luyện và rèn luyện bản thân để đạt đến mức độ vô địch trong lĩnh vực của mình. Nhưng khi công ty trở thành một “cạm bẫy”, những người chiến binh này sẽ phải tự cứu lấy mình, thoát ra khỏi các xiềng xích của sự nghiệp, và tìm con đường riêng.
Chương 1: Bước Ra Khỏi Cạm Bẫy Bravebits
Lian đứng trên đỉnh núi cao, gió vần vũ thổi qua mái tóc của cô. Cảnh vật trước mắt là một thế giới kỳ ảo, rộng lớn và chưa bao giờ cô nhìn thấy. Tuy nhiên, lòng cô không hề cảm thấy thanh thản. Đôi mắt cô nhìn xuống phía dưới, nơi ánh sáng lấp lánh từ thành phố của Bravebits – công ty mà cô đã cống hiến suốt bốn năm.
Nhưng giờ đây, công ty không còn là nơi cô tìm thấy sự sáng tạo hay cơ hội phát triển. Mọi thứ ở đó đã trở thành một cạm bẫy đối với cô. Mỗi ngày trôi qua, Lian chỉ cảm thấy mình càng lạc lõng và yếu đuối. Những ý tưởng của cô bị bóp nghẹt bởi sự quản lý kém cỏi và môi trường thiếu sáng tạo. Những kỳ vọng của cô về sự phát triển đã hoàn toàn biến mất.
“Chúng ta không thể sống mãi trong cái bóng tối này,” cô tự nhủ, vươn vai và bắt đầu bước đi.
Lian quay lại, nhìn về phía Bravebits một lần cuối. Cô biết mình không thể tiếp tục ở lại đó, không thể để bản thân bị kiềm hãm thêm nữa. Thế giới ngoài kia mới là nơi cô có thể tự do phát triển, nơi mà cô có thể tìm thấy lại bản thân. Nhưng con đường phía trước đầy rẫy thử thách, và cô biết rằng để vượt qua những khó khăn, cô sẽ phải thay đổi. Cô sẽ không chỉ phải thoát ra khỏi Bravebits – cô sẽ phải vượt qua chính bản thân mình.
Lian bước vào Học Viện Tu Luyện, nơi các chiến binh không chỉ học các kỹ năng về nghề nghiệp mà còn phải đối mặt với chính những nỗi sợ hãi và giới hạn của bản thân. Cô biết rằng chỉ có qua quá trình tu luyện gian khổ, cô mới có thể tái sinh và tìm thấy sức mạnh thật sự.
Bên trong học viện, không có những bài giảng lý thuyết hay các khóa học chính thức. Học viên phải tự mình rèn luyện qua những thử thách thực tế. Mỗi thử thách đều là một “quái vật” mà họ phải đối mặt, và mỗi chiến thắng mang lại điểm Kinh Nghiệm (XP), giúp họ thăng cấp và tiến gần hơn đến mục tiêu cứu rỗi bản thân.
Lian đứng trước cổng Học Viện, nơi có một bảng thông báo các thử thách. Mỗi thử thách được phân thành các cấp độ khác nhau, từ dễ đến khó. Trên bảng thông báo, có một thử thách đầu tiên mà tất cả học viên mới phải tham gia: “Đá*h quái Nỗi Sợ Thất Bại.”
Cô không do dự, bước vào khu vực rèn luyện. Trong khu vực này, không có bất kỳ ai khác, chỉ có cô và một quái vật vô hình mang tên “Nỗi Sợ Thất Bại.” Đó là một quái vật mạnh mẽ, với hình thù là một đám mây đen đặc quánh bao quanh cô, khiến cô không thể nhìn rõ bất kỳ thứ gì ngoài chính nỗi lo âu của bản thân.
Cảm giác lo lắng và hoài nghi về khả năng của mình trỗi dậy. Cô nhớ lại những lần thất bại ở Bravebits, nơi mọi sáng kiến của cô đều bị từ chối, và mỗi lần như vậy lại khiến cô cảm thấy mình không đủ giỏi. Quái vật này như đang đá*h vào những nỗi sợ hãi sâu thẳm trong cô.
“Lian, mày sẽ mãi là kẻ thất bại thôi. Đừng nghĩ mày có thể thay đổi gì. Tất cả chỉ là mơ mộng,” giọng nói trong đầu cô vang lên, khiến tâm trí cô rối loạn.
Nhưng rồi, Lian nhớ lại mục tiêu của mình. Cô không thể để bản thân bị cản bước thêm một lần nữa. “Không! Tôi sẽ chiến đấu!” Cô hét lên, tay nắm chặt quyền, dồn hết sức mạnh vào cú đấm đầu tiên.
Một ánh sáng bùng lên từ lòng bàn tay cô, xuyên thẳng qua đám mây đen, khiến quái vật bắt đầu tan biến. Cảm giác tự tin tràn về, và Lian nhận ra rằng chiến thắng này không chỉ đến từ sức mạnh thể chất mà còn là sự kiên cường trong tâm trí. Nỗi sợ hãi đã bị cô đá*h bại.
Sau khi chiến thắng, Lian nhận được điểm Kinh Nghiệm và lên cấp. Cảm giác vui sướng lạ lùng tràn về trong cô, nhưng đồng thời cô cũng nhận ra rằng chỉ mới bắt đầu.
Cô tiếp tục cuộc hành trình trong học viện, đối mặt với các thử thách ngày càng khó khăn hơn. Trong mỗi thử thách, cô không chỉ phải rèn luyện sức mạnh thể chất, mà còn phải vượt qua những giới hạn trong tư duy và cảm xúc.
Một ngày, cô đối mặt với “Quái Vật Tư Duy Thụ Động” – biểu tượng của sự tự ti và lười biếng, những yếu tố đã làm trì trệ sự sáng tạo và nỗ lực của cô trong quá khứ. Quái vật này không có hình thể rõ ràng, mà là một đám mây mờ, luôn khiến cô cảm thấy mệt mỏi và thiếu động lực. Mỗi khi cô cố gắng làm việc chăm chỉ, đám mây này lại ngăn cản cô, khiến cô cảm thấy như mọi cố gắng đều vô ích.
“Mày không thể làm được đâu, chỉ cần tiếp tục nghỉ ngơi một chút, chỉ một chút thôi…” tiếng thì thầm trong đầu cô như một lời dụ dỗ.
Nhưng Lian không nghe theo lời nó. Cô hít một hơi thật sâu, dồn hết tâm trí vào từng bước di chuyển. Cô bước qua thử thách này, không phải vì cô không mệt mỏi, mà vì cô biết rằng mỗi bước đi là một chiến thắng. Cô hiểu rằng chỉ khi cô vượt qua bản thân, cô mới có thể tiến về phía trước.
Và rồi, cuối cùng, cô đã đá*h bại quái vật đó. Sau mỗi trận chiến, Lian càng nhận ra sức mạnh thực sự của mình không chỉ đến từ việc thắng thua mà từ sự kiên trì và quyết tâm không bỏ cuộc.
Chương 1 kết thúc tại đây, nhưng cuộc hành trình của Lian vẫn tiếp tục. Mỗi thử thách sẽ dần giúp cô tiến gần hơn đến mục tiêu của mình: Tìm lại sự tự do, và khám phá khả năng vô hạn của bản thân.
Công ty sẽ có các đợt lọc máu hằng năm nhé anh em.
Nhớ lúc đầu vô cũng thích, tuyên bố luôn với mình rằng đây nên là cty mình làm việc trong vòng ba đến năm năm tới. Xong sau đó bị nghiệp quật :)) Victor giao cho đống việc ngoài việc chính vẫn phải làm hàng ngày ra. Tasks nhiều nhưng quỹ thời gian cũng bằng đấy, có những tasks mình chưa làm bao giờ thì đương nhiên phải cất công tìm hiểu. Áp lực đủ điều, đến một buổi chiều họp check point CEO xanh rờn “Anh thấy dạo này em làm việc bị lề mề”. Đó cũng chính là the last straw khiến t quyết định nghỉ việc luôn và ngay. Giờ đi làm chứ có phải nô lệ đâu mà phải hy sinh quỹ thời gian cá nhân xong còn bị nói lề mề.
Ở BB t đã học được một điều, công viêc hãm thế nào cũng được nhưng miễn sếp đừng hãm là được. :)))))))))
Sếp thì công ty éo nào cũng hãm thôi vì trình độ thực tế của tụi đó chắc éo đã có
Buồn cười lão CEO miệng luôn gắn cụm từ “công ty khó khăn”. Nhớ có đợt công ty cũng khó khăn, du lịch hè cho nhân viên đi đảo ở QN vì khó khăn :)). Nhưng trước đó ít ngày sếp cùng đại gia đình mới đi châu âu gần 1 tháng mới về. Khổ cái đi 1 cách giấu diếm, tự nhiên lặn mất, bỏ bê công việc và công ty nhưng rồi bị nhân viên phát hiện, éo ai thèm nói gì vì tiền lão mà, nhưng lão đưa ra mấy lý do hết sức đi vào lòng người để cứu vớt tí thể diện.
Công ty ai cũng được trừ CEO vì cách sống
Dạo này còn khó khăn không anh em @@ lâu quá rồi không cập nhật tình hình
Đéo có anh thì bọn em làm việc còn ngon hơn ý
Thật ra còn có lý do cảm động là để gia đình đi không sau này không có cơ hội bla bla, cũng hợp lý hết. Vụ này em miễn ý kến. Lý do nào thì lý do, cứ nói anh em là đi để abc xyz luôn từ đầu giấu giấu thấy khó chịu vãi :))
Vấn đề nữa là thời điểm đấy có release quan trọng cần sếp quyết nhiều việc thôi; anh em tự quyết thì lại không vừa ý. Chả hiểu kiểu gì.
Chuẩn!!! Còn nhớ hồi đó lão Thắng đưa ra lý do hết sức thuyết phục:”Anh đi để thử xem anh em ở nhà nếu không có anh thì sẽ thế nào”. Vcl lươn lẹo, miệng luôn kêu cty khó khăn, lấy lý do trừ lương & OT thời gian làm việc của anh em để lấy tiền ăn chơi bù khú với gia đình chứ khó khăn mẹ gì.
Thôi thì anh em ai cũng review rồi, mình review thêm thì cũng chỉ từng đấy ý. Ngày xưa chắc làm thì ít lương thì cao, chơi thì lắm nên bị ghét. Thế nên đây là review rác rưởi nhất chỉ có giá trị tham khảo của một thằng nhân việc quèn, anh em cân nhắc trước khi đọc. Kể xấu thêm thì chẳng khác gì anh CEO sống lỗi; nhưng mình sống lỗi thật nên là… sau đây là review 1*
Manager (CEO) nói chung là làm việc đậm chất của một ông bố 3 con, với 1 người vợ hiền. Tức là ai ngoan dễ bảo thì thương thì chiều – mình cũng từng được chiều như con luôn. Nhưng mà đến lúc lớn hơn tí hiểu chuyện rồi mà có ý kiến lại cái ông bố làm sai là bị ghét thì… từ thằng con được cưng chiều thành thằng con bị xua đuổi.
Công ty trở thành ngôi nhà thứ 2 bất đắc dĩ, họp thì nhiều, deadline thì gắt. Ngày mình còn đi làm hiếm có ngày nào về nhà trước 8h tối. Đi làm đúng giờ, về nhà đúng giờ trở thành tội khi mà CEO luôn bóng gió cà khịa vấn đề đấy.
Là ngôi nhà thứ 2 là thế nhưng mà anh CEO coi anh em chỉ là công cụ kiếm tiền thôi chả có anh em xương máu gì đâu. Công ty khó khăn thì anh em ta làm vì công ty, ngày có tiền là chúng mày làm vì tao bỏ tiền ra thuê. Thế thôi.
Sếp bị dị ứng và phản đối việc anh em thân thiết với nhau trong công ty vì chắc sợ một đứa nghỉ là kéo nhau đi hết. Mặc dù mồm thì lúc nào mồm cũng “anh em thế này…” “anh em thế kia…” “Vì anh em…” “Công ty đi lên thì anh em đi lên”. Công ty đi lên thật, anh em thì vẫn rách như ngày mới đến.
Con số là thứ tuyệt đối thứ hai, ý kiến của sếp là thứ nhất. Sếp chỉ thị sai thì thằng làm chịu.
Hứa, hứa cho A, hứa cho B,… hứa cho ABC. Làm mấy năm chưa được cái gì. Xui quá.
Công cuộc cắt giảm chi phí sẽ là như thế này: Nhận nhân viên mới lương thấp làm nhiều => được 1 năm thì tăng lương 1 lần => thêm nửa năm 1 năm nữa là nghĩ đủ trò để nhân viên tự nghỉ: “Em bị lộ lương, anh em ý kiến.. hay là giảm lương em đi.”; Không giao task nữa, chán tự nghỉ; Giao task chắc chắn là ếu bao giờ làm được, bị blame nhiều, tự nghỉ. Nghỉ hàng loạt là lại 1 lứa mới và bắt đầu vòng tuần hoàn.
Ôi trước nghỉ việc tính làm hẳn một cuốn tiểu thuyết những điều hl tại BraveBits mà giờ mãi mới biết đến trang này. :))
Cty gia đình anh làm CEO em làm CMO, vợ làm kế toán trưởng kiểu không đồng nào thoát khỏi tay ta =)). CEO bảo thủ kiểu Nga ngố, chỉ nghe theo cách nghĩ của mình, thử đi thử lại fail thẳng cẳng, từ WordPress chơi trò mua rì viu fake bẩn bựa trên ThemeForest để lên top đến Shopify làm ăn như hạch, đến cả con gà đẻ trứng vàng là JoomlaShine giờ cũng xuống dốc không phanh. Có hồi cũng đú định theo dropshipping xong hóng hớt 1 ông anh làm dropshipping xin kinh nghiệm của người tiếng Anh nhưng sau thì rén méo dám theo. Cty từ năm 2017 bắt đầu giảm lãi và thậm chí còn bị lỗ chỏng vó. Hồi trước có vụ xích mích tiền bạc giữa CEO và CTO xong CTO phải bỏ đi vì méo chịu nổi CEO. Phong cách quản lý ng* vl toàn đi lo từng đầu việc chi tiết thay vì gõ đầu từng trưởng bộ phận như corp =)). CMO thì chả biết cái quần què gì về MKT và IMC. Chỉ đọc mót mấy quyển sách dạy đời (self -help) với growth hacking. Coi growth hacking như thần thánh để chơi chiêu trò thu hút user trong khi MKT để bền vững lâu dài không phải chỉ nhờ mấy cái chiêu trò đấy. Suốt ngày đi nghe ch*m gió networking vớ vẩn bợ đít mấy người nổi nổi để b* fame xong thậm chí thế nào còn đi làm speaker như thật kiểu như Tuấn Hà. Làm ăn thì xét nét như đàn bà méo chịu chi tiền paid traffic cứ tự tin thái quá vào free traffic mỗi ngày lên một tí k lên nổi đến đỉnh =)). MKT gì phải đi làm kiêm customer support mà méo được thêm đồng lương vào, nói thì bảo là “phải nói chuyện với khách hàng để hiểu insight của họ”. Designer thì phải đi làm market research để hiểu insight user :((((. CMO đi Nga ngố về nói tiếng Anh như tiếng bồi nửa mùa rồi còn có thói chèn tiếng Việt lẫn tí tiếng Anh cho sang mồm. Đầu một bùi nhùi lý thuyết nhưng kết quả thì chả ra cái gì suốt ngày ch*m gió.
OT không tính lương theo luật, ngày cuối tuần OT cũng chỉ được x1 mà toàn tinh thần bắt ép OT đến 9-10h tối mà không có budget cho ae ăn uống tử tế, mỗi ng được có gói mì tôm đạm bạc. Cty đi picnic vào 1 ngày trong tuần thì mặc định nhân viên PHẢI đi làm bù vào cả ngày thứ 7 và KHÔNG ĐƯỢC trả lương OT theo đúng luật LĐ. Nếu xin nghỉ submit đàng hoàng vì nhà có việc thì đừng có thấy ngạc nhiên khi CMO hồn nhiên điện thoại kêu gào réo rắt “Sao em không ở cty”. 🙂 Đợt xin nghỉ vì cty quá hãm xong còn bị mặc cả định chỉ trả cho tôi có 50% lương xong bị tôi vặn vẹo lại là phải trả cho 70% lương. Tính ăn quịt từng đồng tiền mồ hôi nước mắt của nhân viên thế mà sống không biết nhục. Pv nhân viên thì không vào vp mà ngồi đàng hoàng, bắt thằng bé con ra hàng nước pv như kiểu đi bán cá ấy 🙁 Year end party nhà người ta ra nhà hàng tổ chức, đây thì năm nào cũng bày mấy cái bàn ở ngay vp xong ăn uống toè loe, cả năm làm ở đấy xong đến party cũng ở đấy luôn. Đi du lịch không có chuyện được ở KS tử tế đâu, toàn đi rừng rú kéo xe máy đi vác túi to túi nhỏ đồ ăn thịt thà hoặc thuê cái nhà ở tập thể cho nó tiết kiệm chi phí ấy. Nhìn thì tưởng là vui vẻ trẻ khoẻ dưng nó là bủn xỉn không tử tế ấy 🙁
Cty được cái chăm đi làm màu đá*h bóng tên tuổi ở các sự kiện cho techvới bôi ra mấy cái hoạt động CLB phong cách nông dân nghèo vượt khó nên thu hút được các bé newbie/junior =)). Các bác muốn trải nghiệm cty gia đình thì xin mời còn em thì cao chạy xa bay từ lâu rồi, không thể ngửi nổi cái Hèn Bits này =))
😀 người tiêu cực thì đi đâu cũng sẽ tiêu cực và chỉ nhìn vào mặt tối của mọi thứ. Chúc các bạn từ bỏ đc thù hận và sống vui vẻ hơn nhé
Quy trình của ceo là đưa ai đó lên thành ngôi sao -> cống hiến để trở thành công thần -> Đến lúc thuận lợi thì tìm cách đẩy đi để đỡ phải chia sẻ quyền lợi 🙂
Nói chung là hơi cục súc nhưng đúng 🙂 a typical example of a family-run company
Các bác nhiều sân si quá 😉 bớt bớt đi cho đời nó vui.
Thấy chủ thớt rôm rả quá nên tôi góp vui. Dev đến làm việc thì phát cho máy cũ của HR, xong sếp còn cộc cằn vì tội gõ bàn phím to quá (nhưng thực chất bàn phím do công ty cấp). Được 2 tháng thì thấy đầu việc rảnh rang quá, tôi đang quen làm việc kiểu bận rộn rồi nên không chịu được. Đành đi.
Bonus: Văn hóa công ty thì coi sếp là vũ trũ.
– Since 2013 –
Bác ceo giải thích rõ ràng giùm em cái. Ẩn danh làm chi vậy :))
@all: Hồi em nghỉ là cty yêu cầu em nghỉ và chỉ trả cho em có 70% tháng lương đó, mà theo luật LĐ theo trí nhớ hèn mọn của em thì đáng ra cty phải đèn bù cho em thêm 02 tháng lương nữa cơ các bác ạ. Đi làm thì phải hiểu luật, không thì lại khổ cái thằng người như em.
Ủng hộ ceo công khai danh tính mà công bố 1 nửa sự thật còn lại. Chứ ai lại ẩn danh rồi cái thói thích xài ngoặc kép thì hèn lắm :))
hóng các sếp BraveBits vào xử lý mầm mống khủng hoảng truyền thông :D. Cố gắng tranh thủ máy dịp như này để học từ thực tế thay vì đi nghe speak
Confirm đây là 1 sự thật rất thật ?
Một nửa sự thật đúng là không phải sự thật vì sự thật nó còn tường tận và ghê gớm hơn thế 🙂
Em donate 10.000đ cho bác in tiểu thuyết
Đã nói đúng lại còn nói to 🙁
Giọng điệu hơi tiêu cực nhưng QUÁ ĐÚNG!
Hello các bạn,
Mình cũng là 1 thành viên của BraveBits và có thể confirm những điều chủ thớt nói là đúng “sự thật”. Chỉ tiếc là cái “sự thật” đó nó bị tô 1 mầu xám xịt bởi sự thù hận của người viết, vì vậy nó không còn là sự thật nữa. 1 nửa sự thật không bao giờ là sự thật cả.
Chính xác. Chi tiết. Mỗi tội hơi cộc cằn ??
Nói đếch trượt phát nào. Thật. Drama thì còn một mớ luôn kể chắc mấy năm không hết.
Cha biet the nao nhung thay drama la hit :))
Bạn ơi bạn nói vâỵ là bạn không hiểu gì về marketing rồi
– Thứ nhất, việc lựa chọn Free Traffic hay Paid traffic nó phụ thuộc vào ROI và ROAS, với một sản phẩm mới thì lựa chọn Free Traffic để tối ưu chi phí chả có gì không hợp lý cả. Ở trên bạn name-drop MKT và IMC, ở dưới là tư duy nhị phân theo kiểu hoặc Free Traffic hoặc Paid Traffic – nghe không vững lắm nhỉ.
– Thứ hai, bạn biết là Growth hacking là sự kết hợp của nhiều phương pháp khác nhau đúng không? và có thể bao gồm cả Paid Traffic và Free Traffic (bản thân hai cụm từ trên nó còn ko gọi là phương pháp nhưng mình nói thế cho bạn dễ hiểu)?
Mình không dám nhận xét trải nghiệm của bạn, nhưng làm ơn kiến thức không có thì đừng lên giọng.
À và ở dưới bạn chê tiếng Anh, bạn biết là tiếng Anh chỉ là công cụ thôi đúng không. Bằng việc bạn dùng từ “người tiếng Anh” trông câu “xin kinh nghiệm của người Tiếng Anh” là mình khá chắc bạn tư duy sính ngoại rồi 🙂
anh dễ thương vc =))
cảm ơn anh đã giúp e ko tốn thêm mấy tiếng ngồi research về công ty này :d
Team MKT đây rồi. K trượt phát nào hết. Cty đầu tiên trong cuộc đời em bị ép nghỉ :)). Nghĩ mà hận
Review nhảm nhí, dislike
Anh CEO xem thế nào chứ sao để anh em nghỉ ai cũng ghét thế.
tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ tệ quá trời đất ơi, cứu tôi trời ơi cứu tôi, bóc lột để nhân viên tự nghỉ luôn, một cách thay máu ác độc, CEO chỉ nghĩ cho bản thân. Luôn nói rằng vì mục đích chung, chung của mỗi ông CEO thôi
Một số bạn nữ ăn mặc hơi hở, không biết bạn Trang team tester có người yêu chưa. Bạn hở nhưng mà ngol (_!_)
hở thật hay là cố tình bôi nhọ ngta? nghĩ ở cùng môi trường với loại như này mà phát tởm
chưa bạn ơi
Học được cách sống chật vật với đồng lương ít ỏi
Các bạn cứ cố gắng cống hiến hết sức mình đi mình còn trẻ mà. Rồi sẽ có ngày công sức của bạn sẽ được đền đáp, mua được nhà mua xe thôi (mua cho ai thì hổng biết)
tạm biệt và không gặp lại
công ty lúc nào cũng AI mà cái chấm công không áp dụng vào được. quên chấm công là coi như mất luôn, không được check hoàn trả, bóc lột, tư bản, sếp làm việc theo cảm tính, mỗi lần tăng lương được vài trăm nghìn, làm 4 năm lương ~ 20m, công hiến là thiệt, mất m* tuổi trẻ rồi còn đâu, nhảy đây các bác, mkt muốn vào thì né nha, làm việc với ông sếp 5h sáng nhắn tin hỏi về công việc là hiểu 😀
Công ty global mà lương local ạ
Muốn được làm ở công ty global mà 5h sáng làm việc thì có gì là sai? Có phải ngày nào bạn cũng phải làm lúc 5h sáng không?
cho 1 sao vì lương thấp, bóc lột, coi thường nhân viên
Không làm được thì cút, bớt 1 người để thưởng quý bọn t tăng lên =)))
chạy ngay đi, trước khi, bạn dần héo mòn hơn
lương thấp còn việc thì tăng mỗi ngày, lương còn giảm do cơ chế chấm công đểu vl
Tuy lương thấp nhưng được cái nhân viên được giao nhiều việc, kể cả những việc klq chuyên môn, k có nêu trong jd
Công ty vừa bị lộ bảng lương nhân viên, lương người mới gần gấp đôi người cũ. Người cũ làm biết nhiều, làm nhiều, chất lượng công việc tốt nhưng review lương người cũ tăng được vài trăm nghìn (5-6%) dù lương cứng không hề cao.
Sếp lúc nào cũng bảo công ty khó khăn, nhưng người mới lương cao hẳn thị trường vài phần, chất lượng công việc + khối lượng công việc không hề gấp đôi người cũ.
Người cũ cống hiến 10 phần để nuôi công ty 7 phần, người mới 3 phần.
Stress vì suy nghĩ ‘ng* mới ở lại’
Mình đã thoát khỏi stress, còn bạn?
Bác nói chuẩn! Mấy ae cũ đi hết đi, cho cty tuyển lứa mới lương cao viết OKR. Chứ ae lương thấp thì lấy đâu động lực mà O với KR. Sức đâu mà cống hiến hết mình xong lại k có tiền nuôi bản thân mình